Hà Công Trường
Lần này tôi ra Hàn Giang lặng lẽ nhưng không hiểu
sao hai đứa bạn vẫn biết để xuống chơi -
một thằng mít ướt khi thấy tôi vừa ra đã nằm bẹp một chỗ không đi chơi được, thằng
nữa nhít lên “mày ăn gì để tao mua?”,
rồi hắn mua nào cháo gà, và cả bánh canh tôm. Anh quản lý chạy lên theo: “Hai cậu kia trật tự nếu không tôi đuổi ra
bây giờ”. Hai thằng nhấm nhẳng: “Mày
lo ăn cho hết cháo đi rồi bọn tao chở ra biển, còn nếu không thì…” hai thằng
dí dí nắm đấm… đến không nhịn được cười với hai thằng bạn. Ăn hết tô cháo gà của
bạn mà mồ hôi quyện nước mắt… cuối cùng chỉ còn hai thằng… sau những nổi trôi cuộc sống.